Một lúc sau lại có người đến, là cha mẹ của mẹ Nhan Tuyết, tức là ông bà ngoại của Nhan Tuyết.
Hai người họ khóc đến mức không thành tiếng, bởi họ vẫn luôn không tin con gái mình lại bỏ rơi hai đứa con mà bỏ trốn. Khi chuyện xảy ra, họ đã lập tức báo án, nhưng lúc đó hoàn toàn không có bất kỳ manh mối nào.
Không ngờ sau bao nhiêu năm, con gái lại bị chôn dưới nền đường, suốt mười bảy năm.
Nhan Tuyết tiến lên an ủi hai ông bà, an ủi một hồi cả ba người ôm nhau khóc.
Năm đó, ban đầu cô ấy và em gái được chú nhận nuôi, nhưng tiếc rằng cũng chỉ làm cho có lệ. Chưa được nửa tháng, họ đã đưa hai chị em đến nhà ông bà ngoại, rồi bỏ đi lên huyện, không liên lạc được nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây