A! Hệ Thống Phạm Tội Có Thể Dùng Như Vậy Sao?

Chương 39:

Chương Trước Chương Tiếp

Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất nhạy bén, cô nhạy bén nhận ra, người nhìn chằm chằm vào cô rất có thể là hung thủ của vụ án phân xác hàng loạt.

Khoảnh khắc này, cảm giác đầu tiên của Hứa Tri Tri là sợ hãi.

Bởi vì việc bị một tên sát nhân biến thái hàng loạt để mắt tới cũng đồng nghĩa với việc bản thân cô sẽ gặp nguy hiểm.

Lúc này Lâm Ngọc chạy tới, đưa cho Hứa Tri Tri một chiếc bình giữ nhiệt có đựng nước đá để cô hạ nhiệt một chút.

Bây giờ là mùa hè, nhưng thời gian vụ án xảy ra được quay là vào cuối thu. Trên người cô mặc hai lớp áo dài tay, lúc này đã sớm nóng đến không chịu nổi.

Hứa Tri Tri ôm chiếc bình giữ nhiệt, mím môi một ngụm cũng không uống, bởi vì ánh mắt lạnh lẽo đó khiến cô như có gai đâm sau lưng.

Hứa Tri Tri biết rõ chủ nhân của ánh mắt này là ai.

Cô cảm thấy đối phương đang nhìn trộm mình.

Cảm giác nguy hiểm như hình với bóng khiến cả người cô như ngâm trong nước đá, sắc mặt tái nhợt, ớn lạnh khắp người.

Lúc này, Bạch Thăng gọi Hứa Tri Tri: “Lại đây! Quay hai cảnh đặc tả tay bị dao cứa lúc phân xác!”

Hứa Tri Tri trả cốc cho Lâm Ngọc, bước chân cứng đờ đi về phía hiện trường.

Chuyên gia trang điểm hiệu ứng đặc biệt đã vào vị trí, cảnh này không quá khó, không mất nhiều thời gian là có thể quay xong.

Cảnh đầu tiên là cô giơ tay lên xem xét vết thương, cảnh thứ hai là lúc đứng xem trong đám đông.

Không khó, bởi vì biểu cảm đã quay xong, cô chỉ cần tạo dáng là được.

Ánh mắt như hình với bóng khiến khớp tay cô cứng đờ. Một kẻ lén lút gây án, giết sạch hai nhà rồi phân xác mười hai người, từng một mình khiến thành phố Giang không một bóng người khi về đêm, khiến cả thành phố chìm trong sợ hãi đang nhìn cô chằm chằm.

Diễn giống hung thủ và là hung thủ thực sự, hai điều này có sự khác biệt về bản chất.

Ánh mắt này cứ nhìn chằm chằm vào cô, không chỉ khớp tay của Hứa Tri Tri cứng đờ mà ngay cả sống lưng cũng thẳng tắp, tay chân đều run rẩy khó nhận thấy.

Cô biết bây giờ trong mắt đối phương cô giống như một con thỏ bị hoảng sợ.

Từ đầu đến cuối, cô không dám quay đầu lại tìm đối phương lần nữa.

Giống như con cừu run rẩy phơi cổ dưới lưỡi dao của người khác.

Ngay lúc này, Hứa Tri Tri cảm thấy một xúc cảm ấm áp chạm vào cánh tay, một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai cô: “Đừng căng thẳng, thả lỏng, cứng đờ thế này không quay được đâu.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 38%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)