Hứa Tri Tri đứng thẳng người, nghiêng đầu: “Ngọc Minh, anh nhát gan vậy sao? Chỉ vậy đã bị dọa rồi?”
“Sao em không có tiếng?” Trương Ngọc Minh trong lòng điên cuồng muốn chửi thề, nhưng miệng lại nhỏ giọng nói.
Hứa Tri Tri không nói nữa, mỉm cười đầy ẩn ý rồi quay người, mở cửa bước ra ngoài.
Trương Ngọc Minh trơ mắt nhìn cô đi ra ngoài, sau đó mới nhớ ra điều gì liền lập tức xuống giường, khóa chặt cửa phòng.
Tiếng “cạch” khóa cửa vang lên, ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây