Anh chặn đường đi của Hứa Tri Tri, trực tiếp vào thẳng vấn đề: “Có người muốn tìm hiểu một số manh mối, anh ta có thể chấp nhận trả phí.”
Hứa Tri Tri ngẩng đầu nhìn anh một cái, ánh mắt toàn là ý “sao anh không nói sớm“. Cô xoay người, giây tiếp theo quay đầu lại, nhìn những người còn lại trong phòng, mỉm cười đi đến bên cạnh họ, kéo một cái ghế ngồi xuống: “Mọi người đều là bạn bè, giúp đỡ nhau cũng là chuyện nên làm.”
Hiện trường trở nên im lặng, thao tác của Hứa Tri Tri vượt quá dự liệu của tất cả mọi người trừ Tần Túc. Bởi vì một người sao có thể thay đổi sắc mặt một cách trơn tru như vậy, đây là đang diễn cho họ xem sao?
Ngay cả Lâm Ngọc cũng không ngờ cô lại thao tác trơn tru đến vậy, điều này khiến cô ấy nhớ đến diễn xuất của Hứa Tri Tri. Cô ấy trầm ngâm suy nghĩ, liệu có phải Hứa Tri Tri không hề nỗ lực như mọi người nghĩ, mà chỉ vì tiền nên mới làm vậy? Không phải kiểu người phấn đấu chăm chỉ, mà là kiểu sẵn sàng cúi đầu, nhẫn nhịn vì tiền mà thôi.
May mà mấy người đều là kiểu người không câu nệ tiểu tiết, cười cười rồi cho qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây