Trước đây bà cụ luôn không dám nói lời này, chỉ âm thầm cảm thấy con rể của bà bạn già không tốt như vẻ bề ngoài. Bây giờ nghĩ kỹ lại, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Minh Thúy Vân nắm chặt tay bà bạn già, nước mắt lưng tròng, ánh mắt biết ơn không nói nên lời.
“Cảm ơn, cảm ơn chị già, tôi cứ tưởng là do cô gái trẻ kia biết con gái tôi mất tích trong căn nhà đó, quá sợ hãi nên mới sinh ra ảo giác, cho nên mới trả nhà...” Bà cụ Thúy Vân hổ thẹn, lại mang theo tức giận, cuối cùng biến thành vẻ mặt suy tư lẩm bẩm.
Bà cụ nắm chặt tay bà cụ Thúy Vân: “Bà hiểu là được rồi.”
Đúng lúc này, tiếng chìa khóa tra vào ổ khóa xoay vang lên, sau đó là tiếng đẩy cửa bước vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây