Cô chỉ nghĩ đến việc diễn cho giống, thế nhưng không ngờ lại vì vậy mà mình bị người chuyên nghiệp để ý.
Cũng nhờ vậy nên cô mới biết vị cố vấn kỹ thuật này là đội trưởng đội hình sự của thành phố Giang. Đồng thời cô cũng biết tại sao ông ấy có thể cung cấp nhiều ảnh chụp hiện trường và tư liệu chân thực như vậy cho cô.
Hơn nữa cô cũng cảm nhận được, đối phương đưa cho cô những thứ này không phải vì đạo diễn Bạch là bạn của ông ấy. Ông ấy chỉ muốn mượn những thứ này để thăm dò cô!
Vì diễn quá giống mà bị nghi ngờ là tội phạm? Đúng là không thể tin nổi!
Tần Túc nhìn Hứa Tri Tri. Vẻ mặt ông ấy trở nên khó lường, ông ấy không nói tin hay không tin mà chỉ đơn giản nói: “Vừa rồi là do tôi hơi kích động. Lát nữa tôi sẽ công khai xin lỗi cũng như khôi phục danh dự cho cô. Còn về sự trong sạch của cô, tôi sẽ tự mình điều tra. Nhưng tôi đang muốn biết một số việc, hy vọng cô có thể thành thật trả lời.”
Việc tin hay không tin, ông ấy sẽ không nghĩ tới nữa, cũng chẳng thể phán xét chủ quan bất cứ điều gì. Bất kỳ sự nghi ngờ nào cũng đều cần có bằng chứng. Lúc nãy đúng là anh ta hơi nóng nảy…
Chỉ là những kẻ giết người biến thái đều có sự ngụy trang rất tài tình. Chúng là những kẻ diễn viên xuất chúng bẩm sinh.
Anh đã từng thấy rất nhiều kẻ giết người có bằng chứng xác thực. Ở trên tòa vô cùng ấm ức nói mình không làm, là bị oan với đôi mắt đỏ hoe. Chúng sẽ nói mình là người bình thường, ngay cả con kiến cũng không nỡ giẫm chết, sẽ không phạm phải những vụ án đó.
Cho dù có chứng cứ rõ ràng thì chúng cũng sẽ cố gắng cãi chày cãi cối.
Vì vậy, cho dù người trước mặt nói thế nào cũng sẽ không thay đổi việc ông ấy sẽ đi tìm kiếm sự thật.
“Chuyện gì thế?” Hứa Tri Tri tò mò hỏi.
Đối với các cán bộ công chức, Hứa Tri Tri rất có thiện cảm. Kiếp trước trên con đường trưởng thành của cô không thiếu bóng dáng của họ.
Cô sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Nhà ở là nhà gỗ lợp ngói, cha là người bạo lực gia đình, cuộc sống có chút không như ý sẽ đánh vào đầu mẹ đến mức rơi máu chảy.
Nếu thua bạc, thậm chí có thể bị đánh gãy chân.
Lúc đó cô vừa học xong cấp hai, dù đạt thành tích xuất sắc đứng thứ ba kỳ thi tuyển sinh cũng suýt chút nữa không được học tiếp.
Là thầy cô và cán bộ công chức của chính quyền thị trấn đã tìm kiếm người hảo tâm tài trợ cho cô mới được học cấp ba, rồi đến đại học.
Nếu không, cô căn bản không thể ra khỏi vùng núi, càng đừng nói đến việc vào đại học tốt.