Hứa Tri Tri đi được hai bước lại quay đầu lại: “Nhưng cháu vẫn phải giải thích một chút, thứ cháu học, đó không phải là chuyện ngày một ngày hai. Trước đây cháu không có vốn, bây giờ cháu có Đông Thành đầu tư, tin rằng rất nhanh sẽ làm tốt!”
Sau đó còn lấy danh thiếp ra, đưa cho hai người đàn ông trung niên, ra hiệu hai người sau này có thể liên lạc với cô để lấy hàng.
Vệ Đông Thành nghe Hứa Tri Tri nói như vậy, lập tức đứng dậy, ánh sáng trong mắt anh ta cho mọi người biết anh ta đang phấn khích đến mức nào.
“Đi đi đi, bọn họ nghi ngờ vừa đúng lúc, chúng ta tự lập môn hộ!” Vệ Đông Thành ngu ngốc, nhưng cũng không quá ngu ngốc, trong tay anh ta có chút tiền, nếu đầu tư vào Hứa Tri Tri, đến lúc đó không cần chia chác gì hết, tất cả đều là của anh ta!
Cần gì phải xin chú, hơn nữa còn không biết Vệ Thịnh đến khi nào mới hoàn toàn buông tay, đừng đến bảy tám mươi tuổi mới nói không làm nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây