Mấy người đàn ông cao to lực lưỡng đứng cạnh không dám nói gì, chỉ liên tục nhìn Hứa Tri Tri bằng ánh mắt chế giễu.
“Hứa Tri Tri nói đúng.” Một lúc sau, Vệ Thịnh tháo kính xuống, chậm rãi nói.
Hứa Tri Tri hất cằm lên, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý: “Tôi đã nói rồi, mắt nhìn của tôi không sai. Không phải tôi nói, đồ giả như thế này chỉ có thể lừa được những nhà sưu tập bình thường, nếu gặp người am hiểu hơn chắc chắn sẽ bị lộ.”
“Cháu am hiểu?” Vệ Thịnh ánh mắt lóe lên, quay đầu nhìn chằm chằm Hứa Tri Tri.
Bị ánh mắt của Vệ Thịnh dọa sợ, Hứa Tri Tri vô thức rụt lại, mím chặt miệng không dám nói thêm gì nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây