Lâm Ngọc vẫn luôn đợi ở sảnh lễ tân, nghe thấy tiếng xe liền chạy ra đón Hứa Tri Tri.
Hứa Tri Tri nằm nhoài trên người cô ấy, Lâm Ngọc chỉ đành nói lời tạm biệt với Vệ Đông Thành.
Mãi đến khi tiếng xe khuất xa, Hứa Tri Tri mới ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhìn bóng lưng rời đi của Vệ Đông Thành.
“Tri Tri, em không sao chứ!” Lâm Ngọc vẫn còn lo lắng hỏi.
Hứa Tri Tri đứng thẳng người, ánh mắt trong suốt: “Không sao, em đã uống thuốc giải rượu rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây