Sau đó, cô dùng dao rạch nhẹ, luồn vào bên trong như chẻ củi, rạch dọc theo đường dán của tờ giấy, nhẹ nhàng nhấc lên, để lộ thứ được giấu bên dưới.
“Là một góc của bức tranh ‘Nghe Cầm’!” Ngô Văn Ngọc tiến lên xem xét kỹ lưỡng trong vài giây, vuốt chòm râu ngắn ngủn của mình, trợn tròn mắt kinh ngạc.
Ông ấy không giỏi giám định tranh cổ, nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn bức tranh này, ông ấy đã biết nó không thể là giả!
Những người khác cũng xúm lại nhìn góc bức tranh cổ vẽ người ngồi gảy đàn, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Tần Túc nhìn Hứa Tri Tri, lập tức nói: “Có phải họ đã cắt bức tranh cổ ra rồi giấu vào trong những khung tranh này, sau đó mang ra nước ngoài để phục chế và bán lại không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây