Cô nhân viên phục vụ nhìn Hứa Tri Tri với ánh mắt lấp lánh sùng bái, trịnh trọng nói: “Cảm ơn cô, nếu không có cô thì tôi thật sự không biết sau này phải làm sao.”
Hứa Tri Tri xua tay, quay người ngồi xuống ăn cơm tiếp với đám Phó Niệm.
Ngô Ngọc Văn nhìn Hứa Tri Tri, đi tới, hai tay đưa cho cô một tấm danh thiếp.
“Năng lực của cô gái rất mạnh, sau này chúng ta giao lưu nhiều hơn nhé?” Ngô Ngọc Văn mỉm cười hiền từ nói: “Hôm nay nhờ có cô, nếu không tôi đã mất mấy triệu. Nếu có khó khăn thì có thể liên lạc với lão già này, lão già này ở giới đồ cổ thành phố Giang vẫn có chút mặt mũi.”
Hứa Tri Tri nói câu cảm ơn rồi nhận lấy danh thiếp, nhiều bạn nhiều đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây