Nụ cười trên mặt Lục Thầm Yến vẫn không thay đổi, nhưng sự bi ai dưới đáy lòng thì vẫn ý thức được sẽ không có ai cứu anh ra.
Có lẽ đây là lần cuối anh nhìn thấy Nam Dạng.
Anh lưu luyến dùng ánh mắt khắc ghi hình dáng Nam Dạng một lúc lâu mới miễn cưỡng thu lại tầm mắt, trầm giọng nói.
“Dạng Dạng ngoan, em đi khỏi đây trước đi.
Nam Dạng không tin anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây