Cảnh tượng trong mộng là một mảnh trắng xóa mù mịt, chỉ có thể mơ hồ nghe thấy mấy tiếng khóc kêu bi thương tang tóc, giống như được truyền tới từ một nơi rất xa.
Nhưng ý thức của Nam Dạng lại rất tỉnh táo, cô mờ mịt đánh giá mọi thứ xung quanh mình, nhất thời không thể phân biệt nổi mình đang ở nơi nào.
"Ba, mẹ, chị, anh..."
Nam Dạng vừa lẻ loi đi một mình trong không gian mờ mịt, lại vừa thử thăm dò kêu to lên mỗi một cái tên mà mình biết.
Giọng nói vốn còn mềm nhẹ đã dần dần khàn đặc lại, nhưng từ đầu đến cuối đều không nhận được bất cứ sự hồi đáp nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây