Lời nói đứng đắn trong tiếng nói êm tai của anh lại có một sắc thái khác lạ.
Bên tai Nam Dương ngứa ngáy, lời nói thẳng thắn của Lục Thầm Yến khiến cô hơi xấu hổ.
Nhưng không phủ nhận, lấy bùa hộ mình mình làm ra, đeo lên cổ cho anh.
Đầu ngón tay mảnh khảnh lướt dọc bả vai vững chắc của anh, ánh mắt cô lóe lên ánh sáng nhạt, tiếng nói mềm mại.
“Anh đi làm nhiệm vụ, em không thể ở bên cạnh nên chỉ hi vọng bùa hộ mệnh có thể phù hộ cho em, để anh bình an trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây