Làm ra hộp cơm như vậy hẳn là đã phải dụng tâm rất nhiều. Trong mắt Nam Ngự tràn đầy ý cười, khẽ gật đầu với Nam Dạng và Mạnh Nam Sanh, cảm ơn hai chị em.
"Cảm ơn Dạng Dạng, cảm ơn Nam Sanh, hai người đã vất vả rồi."
"Anh, anh cần gì phải khách sáo với bọn em như vậy? Trong quân nhiệm vụ nặng nề như vậy, nhất định phải bổ sung dinh dưỡng cho tốt, có việc gì muốn nói thì cứ nói thẳng cho bọn em biết."
Ánh mắt Nam Dạng mơ hồ nhìn về phía Tống Hoài Xuyên bên cạnh, sau đó vỗ vỗ cánh tay anh trai, đầy ẩn ý cười. "Kỹ năng nấu nướng của chị họ rất tốt, anh trai, về sau anh có đồ ngon ăn rồi."
Không nói đến Tống Hoài Xuyên, ngay cả Lục Thầm Yến nghe xong cũng không khỏi nhìn sang. Tuy ngồi bất động nhưng trong lòng cả hai đều có chút khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây