Đứng ở hành lang một lúc lâu, cơ thể Vãn Vãn có chút lạnh.
Cô bé nhào vào trong lòng Nam Dạng, nắm lấy vạt áo cô ô ô khóc lớn.
“Ngoan nào, không khóc, có dì đây, chúng ta không phải sợ.
Cô lập tức khom lưng bế cô bé trở về phòng, đặt lên chiếc giường lớn mềm mại.
Đôi mắt ửng hồng đẫm nước mắt do khóc của cô bé nhìn chằm chằm vào Lục Thầm Yến đang chuẩn bị đi ngủ. Một lớn, một nhỏ có chút ngây người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây