Nam Dạng thở một hơi thật dài, khi cái áo của anh tuột ra khỏi vai, cô chủ động hôn lên yết hầu của Lục Thầm Yến.
Cái chăn mềm mại phập phồng liên tục, giống như thủy triều cuồn cuộng.
Ánh đèn mờ nhạt ở đầu giường vừa tắt, mơ hồ có thể nhìn thấy những giọt mồ hôi lăn dài trên cánh tay đầy gân xanh, cuối cùng nhỏ xuống làn da trắng ngần.
Trong căn phòng tối vang lên những tiếng nức nở không kìm chế được.
Nam Dạng hôn mê đi vì mệt mỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây