Phương Tuệ Mỹ căn bản không nhận ra cô bé trước mặt này là đứa nhỏ mà cô ta luôn tìm kiếm, Vãn Vãn.
Trong lòng cô ta vừa nghi ngờ vừa khiếp sợ, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm.
“Nam Dạng đã nghiện cảm giác làm mẹ kế rồi sao, cô ấy lại nhặt về thêm một đứa con hoang nữa?
Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng thôi đi, dù sao cũng là đứa nhỏ của chị Lục Thầm Yến, dù bị kéo chân sau cũng phải nhịn.
Nhưng rõ ràng lần này là một đứa con hoang không cùng huyết thống, Phương Tuệ Mỹ không tin đến lần này Lục Thầm Yến còn có thể nhẫn nhịn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây