Đến lúc này Nam Dạng mới ý thức được cô không mặc áo.
Cùng với khoảng cách này của hai người bọn họ bây giờ, có bao nhiêu nguy hiểm.
Tưởng tượng đến cảnh cô không có một mảnh vải che thân bại lộ hoàn toàn trước mặt Lục Thầm Yến, Nam Dạng cảm thấy thẹn thùng không thôi.
Cô muốn giơ tay muốn che lại trước ngực: “Đừng cử động nữa, anh mau buông em ra……
Tiếng nói nhẹ nhàng của cô gái nhỏ không có một chút uy hiếp nào, hiện tại cô càng xấu hổ muốn chết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây