Phương Tuệ Mỹ lại cảm thấy tủi thân: "Mẹ, mẹ đừng nói lời lung tung, con không gánh vác được lời này, cháu trai nhà mẹ kén chọn, làm sao có thể trách con hành hạ mẹ chứ?"
Liêu Mai không muốn để ý đến cô ta, tự mình cầm đũa lên ăn.
Thấy bà ta không để ý đến mình mà ăn cơm, Phương Tuệ Mỹ càng cảm thấy tủi thân.
Cô ta sờ mó bụng của mình rồi ngồi ở trước cửa nhà, cố ý thở dài tuyệt vọng, dùng giọng điệu âm dương quái khí đủ cho người ngoài nghe thấy nói.
"Thảo nào người ta đều nói cho dù con dâu có đối xử tốt với mẹ chồng thì cũng không bằng con gái ruột? Mình khổ cực mang thai cháu trai của nhà họ Phương, nhưng mẹ lại hay rồi, không thích nấu cơm cho mình."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây