Nhưng Nam Dương Dạng đã quên mất, Đại Bảo đã trải qua rất nhiều chuyện cho nên thông minh và sáng suốt hơn cô suy nghĩ rất nhiều.
Đôi mắt to kia long lanh nhìn cô rất lâu, Đại Bảo mím iệng, phút chốc sau thấp giọng nói: " Mợ, mợ muốn đi tìm mẹ cháu có đúng không? Mợ có thể dẫn cháu đi cùng có được không?"
Nam Dương Dạng định từ chối theo bản năng.
Nhưng nhớ lại tiếng khóc đau buồn vừa rồi của Đại Bảo khi nằm mơ thì cô không nhịn được mà mềm lòng.
Cô sợ nếu mình từ chối thì Đại Bảo cũng sẽ thừa dịp Giang Lưu Ý và Lục Kiều Sinh không để ý rồi lén đi ra ngoài cho nên liền gật đầu đồng ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây