Tống Hoài Xuyên nhìn vẻ lo lắng trong mắt Mạnh Nam Sanh, trong lòng chợt cảm thấy mềm mại ấm áp.
Anh ta không kiềm được càng ôm chặt hơn.
"Không biết sao anh mơ mơ màng màng lại đi đến một con sông nhỏ, thấy bên cạnh có thảo dược, cảm thấy quen mắt, nên lấy một ít bôi lên vết thương.
Không ngờ bên trong thảo dược đó lại có độc tố, hai loại tác dụng cộng lại, trực tiếp khiến anh mất kiểm soát, anh chỉ nhớ trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, nghe được tiếng một cô gái."
Giọng Tống Hoài Xuyên rõ ràng có chút căng thẳng: "Mặc dù lúc ấy đầu óc anh hỗn loạn, ký ức cũng không rõ ràng lắm, nhưng anh biết anh nhất định đã chiếm tiện nghi của người ta... Em có để ý không? Hoặc là cảm thấy anh là một gã phụ tình?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây