Chiếc giường bệnh chắn ngang lối đi, y tá đến thúc giục, Giang Uyển Thanh lại nhẹ nhàng dỗ dành cô mấy câu rồi cùng Thẩm Thành đẩy giường rời khỏi phòng cấp cứu.
“Ôi trời, cô gái này mặc nguyên đồ ngủ chạy đến đây, chắc chắn là gia đình gặp chuyện gấp.” Vừa đi Giang Uyển Thanh vừa ngoái đầu lại, giọng không vui nói: “Còn con trai nhà tôi thì như người chết vậy, nằm đó bất động, dọa con gái người ta sợ khóc rồi.”
Thẩm Thành nói: “Nó thành ra thế này rồi, bà đừng nói thêm nữa.”
Giang Uyển Thanh lập tức nổi giận: “Nó đáng đời mà! Uống rượu đến say bí tỉ, vừa về đến nhà đã kêu đau đầu, thấy thuốc kháng sinh là uống luôn. May mà tôi kịp thời ép nó nôn ra, không thì giờ chắc nó đã uống xong canh Mạnh Bà* rồi!”
(*Canh Mạnh Bà: theo quan niệm dân gian Trung Quốc, canh uống trước khi đầu thai để quên hết chuyện kiếp trước.)
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây