Lão Hứa ba năm tăng lương hai lần, thăng chức một lần, nhưng suốt ngày trốn việc. Không giao cho anh ta, đúng là trái đạo lý.
Đối với Vương Vĩ, giao cho ai cũng như nhau.
“Được thôi.” Anh ta rời đi, mái tóc rối tung như tổ chim.
Trần Tố ngồi bất động, vẻ mặt còn ảm đạm hơn cả Lão Hứa lúc nhận được “gói quà ly hôn” từ công ty.
Lâm Gia Hân trượt ghế qua, nhỏ giọng giải thích: “Cái đó… ý tôi không phải vậy. Tôi nói cậu không đủ năng lực chỉ vì không muốn kéo cậu vào phiền phức thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây