Khi còn nhỏ, cái tát ấy rơi xuống, không ai bôi thuốc, cũng chẳng ai quan tâm. Vài ngày sau, nó tự lành.
Chỉ là từ đó, cô hiểu rằng, cha mẹ không yêu mình.
Cái tát hôm nay, so với ngày ấy, tốt hơn nhiều. Có người bôi thuốc, có người lo lắng, rồi cũng sẽ lành lại.
Chỉ là từ nay, cô không còn cha mẹ nữa.
“Giang Hoài Sơ, tối nay đừng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây