Kết quả, Kỷ Thu Sương phớt lờ. Thời đại này ngày càng phát triển, bà ấy muốn thử sức với văn học sáng tác, không rảnh bận tâm đến Hứa Văn Lễ.
Hứa Văn Lễ đành ấm ức ăn “cẩu lương” của học trò cưng.
“Yên tâm đi, em không có ý kiến thì anh cũng không có ý kiến.”
Yên tâm?
Thật lòng mà nói, Lâm Gia Hân chẳng yên tâm chút nào. Người ta giữ chồng có tướng tá bình thường mà ngày ngày lo bị cướp mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây