Giang Hoài Sơ chậm rãi nắm lấy tay cô, giọng trầm thấp như đang van nài:
“Về nhà với anh được không? Cho anh một cơ hội để giải thích.”
Lòng bàn tay anh đẫm mồ hôi, nhiệt độ cơ thể anh cao hơn bình thường. Lâm Gia Hân cảm thấy mềm lòng, nhẹ nhàng hỏi:
“Anh đứng ở đây bao lâu rồi?”
“Từ lúc mang cơm tới, anh không rời đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây