“Anh trai ơi!” Cô bé ngọt ngào gọi anh ta.
Dương Huyền khẽ gật đầu, ánh mắt lén liếc về phía Lâm Gia Hân. Bên cạnh cô là một người phụ nữ, tuy ăn mặc không nổi bật bằng cô nhưng vẫn sáng sủa hơn hẳn người bình thường.
“Tiểu Điềm, sau này con với mẹ con ở phòng của anh trai, được không nào?” Mẹ Dương lập tức đổi sang giọng dỗ trẻ con.
Điềm Điềm không biết phải trả lời ra sao.
Mẹ chỉ nói dẫn cô bé đi chơi, chứ không bảo là sẽ ở lại đây. Chỉ dặn cô bé ngoan ngoãn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây