“Được, có gì gọi anh.”
Trên mặt Giang Hoài Sơ là nụ cười của kẻ chiến thắng, trông anh vô cùng nhã nhặn nhưng đầy thâm ý, sau đó quay người bước về phía bếp.
Cảnh này làm Lục Ngọc Thư sững sờ. Ánh mắt anh ta không ngừng lướt qua lại giữa Lâm Gia Hân và Giang Hoài Sơ, thậm chí còn dụi mắt hai lần.
Không phải chứ? Mới rời đi một tháng, sao mọi người lại trở nên xa lạ đến thế này? Hai con người hoàn toàn chẳng liên quan lại không những kết hôn mà còn thay đổi đến mức không nhận ra nữa. Lúc nào thằng nhóc lạnh lùng kia lại biết cười vậy?
“Ê, ê, ê, lại đây, trước kia chúng ta còn bàn nhau rằng Giang Hoài Sơ không biết cười cơ mà. Sao em lại lấy anh ta được vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây