70: Tôi Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

Chương 13: A

Chương Trước Chương Tiếp

Nụ cười trên môi Giang Hoài Sơ không hề giảm: “Vậy mai anh tỉnh táo rồi sẽ đến đón em.”

Nói xong, anh rời đi theo đám đông.

Trực giác mách bảo cô rằng ngày mai Giang Hoài Sơ sẽ đến đón cô đi đăng ký kết hôn.

Cô từng thầm yêu Giang Hoài Sơ ngoài đời, nhưng giờ lại phải kết hôn với một phiên bản trong tiểu thuyết.

Dù là ai, cô cũng không dám nghĩ tới.

Cô và Giang Hoài Sơ ngoài đời là đồng nghiệp, cùng làm việc tại trang web tiểu thuyết Tử Nho.

Theo lý thuyết, cô đối xử bình đẳng với mọi đồng nghiệp.

Nhưng Giang Hoài Sơ lại khác. Anh là bộ mặt của công ty, ở sảnh tầng trệt trưng bày hàng loạt poster của anh với nhiều phong cách khác nhau: tổng tài bá đạo, nam thần học đường, đại hiệp cổ trang...

Trên mỗi poster đều in dòng quảng cáo: “Tải app Tử Nho, người đàn ông bạn muốn, đều có hết!”

Ngoài việc ngoại hình của anh hoàn toàn đúng gu thẩm mỹ của cô, các điều kiện khác của anh cũng rất hoàn hảo.

Dù chưa chính thức tiếp xúc bao giờ, cô cũng từng nghe không ít chuyện về anh.

Anh là con trai của nhà đầu tư công ty, tốt nghiệp cao học Đại học Thanh Hoa, mới ba mươi tuổi đã dẫn dắt đội ngũ thuật toán, đạt được hàng loạt thành tựu lớn trong việc phát triển hệ thống đề xuất truyện, thu hút vô số người dùng cho công ty.

Còn cô, thì bình thường đến không thể bình thường hơn.

Cô và anh, một trời một vực.

Với mối tình thầm lặng này, thái độ của cô chẳng khác gì việc “theo đuổi thần tượng”, chỉ để vui vẻ.

Vậy thôi.

Giang Hoài Sơ trong tiểu thuyết, dù không rực rỡ như ngoài đời, nhưng nhìn cách mọi người tôn trọng anh tối qua, hẳn anh cũng là nhân vật nổi bật ở thôn Quang Minh.

Thú thật, nhân vật chính nguyên tác cũng không hợp với anh.

Sau khi suy nghĩ lung tung một lúc, Lâm Gia Hân mới thiếp đi.

Hôm sau, khi tỉnh dậy đã là giữa trưa. Cô vẫn chưa thể trở về thế giới thật.

Lúc ăn cơm, Lưu Hồng Mai nhắc đến chuyện tối qua:

“Lục Ngọc Hằng và Vương Quế Phương bị bắt đi cải tạo rồi, thật tốt quá!”

Bà và Lâm Đại Sơn thường nghe thấy những tiếng động kỳ lạ từ nhà Lục Ngọc Hằng mỗi đêm, nhưng lại khó nói ra, dù sao cũng là chuyện của vợ chồng nhà người ta.

Giờ họ bị bắt đi là tốt nhất, cả nhà có thể ngủ yên giấc rồi.

Lâm Gia Hân lại không thấy ổn chút nào. Một lần nổi điên, đổi lại cả đời phải sống khép kín!

Giờ nam chính trong truyện bị bắt đi lao động cải tạo, hy vọng được quay về thế giới thật của cô càng mong manh.

“ A Hân à, tối nay chúng ta lại đến nhà họ Giang một chuyến.” Lưu Hồng Mai vẫn chưa từ bỏ ý định.

Lâm Gia Hân ậm ừ một tiếng, tối qua chuyện Giang Hoài Sơ nhắc đến vẫn chưa đâu vào đâu, nên cô cũng không kể với Lưu Hồng Mai.

Sau bữa cơm, Lưu Hồng Mai và Lâm Đại Sơn nghỉ ngơi một chút rồi lại ra đồng cắt lúa. Lâm Gia Hân không như mấy hôm trước, quay về phòng ngủ tiếp, mà kéo một cái ghế nhỏ ra sân, mắt dán chặt vào cổng.

Nếu không thể trở về, cô phải nhanh chóng kết hôn, nếu không chẳng thể sống yên ổn.

Tiếng xe đạp từ ngoài cổng vang lên, Giang Hoài Sơ dắt xe vào:

“Lâm Gia Hân, giờ anh tỉnh táo rồi. Chúng ta đi đăng ký kết hôn đi.”

Chiếc xe đạp này cô từng thấy qua, còn rất mới. Cô biết ở thời đại này, có xe đạp là điều kiện gia đình hẳn không tệ.

Khuôn mặt trước mắt cô cũng hoàn toàn hợp gu thẩm mỹ, không chê vào đâu được.

Có tiền, có nhan sắc, cô không có lý do gì để từ chối. “Ừ, đi thôi.”

Dù miệng trả lời vậy, Lâm Gia Hân vẫn ngồi im trên ghế, không nhúc nhích. Thật sự phải kết hôn với anh sao?

Trong lòng cô có chút bất an, dù sao cô cũng không hiểu rõ anh, hai người mới gặp nhau vài lần, còn không bằng hiểu biết của cô với đối tượng xem mắt.

Như nhận ra sự lo lắng của cô, Giang Hoài Sơ dựng xe, bước tới trước mặt cô, ngồi xổm xuống, ánh mắt ngang với cô:

“Lâm Gia Hân, kết hôn với anh, anh sẽ đối xử tốt với em, nhất định không làm tổn thương em.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)