70: Tôi Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

Chương 10: A

Chương Trước Chương Tiếp

Đến tối, không biết ai đã để lộ chuyện anh sắp kết hôn. Sân nhà anh bỗng nhiên đông nghịt người, mỗi người một câu giới thiệu con gái nhà mình, khiến anh bực bội đến mức gần như cọ bàn đến tróc cả lớp gỗ.

“Tiểu thần đồng, con gái út nhà họ Vương được nuông chiều từ bé, lấy về chắc chắn sẽ hối hận.”

“Quế Phương đến chuyện phân biệt muối với đường còn không rõ, hai người cưới nhau thì ngày nào cũng đói cả ba bữa.”

“…”

Mấy bà thím quảng cáo xong con gái nhà mình, lại đổi cách tiếp cận khác.

Lâm Gia Hân nghe mà không nói nên lời, sao tự dưng lại bắt đầu so sánh thấp cao thế này?

Khi đang âm thầm càm ràm trong lòng, bất ngờ cô bị Lưu Hồng Mai kéo ra giữa đám đông. Ngay sau đó, giọng nói lớn của bà vang lên:

“Tiểu thần đồng, con gái tôi là Gia Hân xinh đẹp, lấy vợ thì phải lấy người đẹp chứ!”

Bị cả đám người vây quanh như khỉ trong lồng, cộng thêm màn quảng cáo mạnh bạo của Lưu Hồng Mai, Lâm Gia Hân xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái lỗ nào đó mà chui xuống.

“Hồng Mai, nhà chị tham gia làm gì thế?”

“Lâm Gia Hân mấy hôm trước còn la hét trước mặt chó, dọa chúng chạy mất dép. Hôm nay định dọa cả Tiểu thần đồng bỏ chạy à?”

Mũi nhọn từ các thím nhanh chóng chuyển từ Vương Quế Phương sang Lâm Gia Hân.

Nghe đến chuyện nguyên chủ dọa chó chạy, Lâm Gia Hân không nhịn được khẽ mỉm cười. Cô bỗng thấy thích cái tính “điên rồ” của nguyên chủ.

Dẫu sao, bản thân cô ngoài đời, vì nhiều lý do, trước mặt người khác luôn nhút nhát, đến mức không dám nói to, chỉ dám phát tiết khi ở một góc bí mật không người.

Nguyên chủ thì hay rồi, còn điên hơn cả chó, thật khiến người ta phải mến mộ.

“Đó là vì con gái tôi can đảm. Con bé ấy, vừa dũng cảm vừa lạc quan, lấy nó thì ngày nào cũng vui!”

Lưu Hồng Mai chẳng bận tâm lời đàm tiếu, tiếp tục giới thiệu con gái mình.

Bà biết cơ hội không lớn. Con gái bà không có ưu thế trong việc giặt giũ hay nấu ăn, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không có điểm mạnh.

Nghe những lời này, khóe mắt Lâm Gia Hân hơi cay cay. cha mẹ ruột của cô chỉ biết chê bai cô vô dụng, những từ như “dũng cảm” hay “lạc quan” trong mắt họ chẳng có giá trị gì. Tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá cô là thành tích học tập và khả năng kiếm tiền.

Nghĩ lại mà buồn cười. Anh trai cô là một kẻ chẳng ra gì nhưng vẫn được cha mẹ coi như báu vật.

Thật đáng tức giận!

Lâm Gia Hân chớp mắt, nhận ra Giang Hoài Sơ không biết đã đứng ở cửa từ bao giờ. Anh dựa người vào khung cửa, một tay đút túi quần, trông vừa lười biếng vừa phóng khoáng.

Có lẽ vì biệt danh “Tiểu thần đồng”, giờ nhìn anh, cô lại không thấy anh ngốc nữa.

Khi anh xuất hiện, mấy bà thím đang chê bai Lâm Gia Hân liền im lặng. Cả sân đột nhiên trở nên tĩnh lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Giang Hoài Sơ.

Anh nhướng mày, hờ hững nói:

“Tôi nghe lời anh tôi. Mấy người có việc gì thì đi tìm anh ấy.”

‘Con trai’ của anh trai à?

Lâm Gia Hân lắc đầu, một chàng trai đẹp như vậy lại là “anh bảo gì nghe nấy”!

Với dáng vẻ đẹp trai nhất, anh nói những lời nhát gan nhất, đúng là khiến người ta khó mà hiểu nổi.

Nghe xong, dân làng không nói thêm gì, từng nhóm nhỏ lần lượt rời đi.

Họ đều biết tình cảnh của hai anh em nhà họ Giang. Anh trai bảo vệ em trai, em trai thì nghe lời anh trai.

Vậy nên chuyện hôn sự này, họ phải tìm Nhị Cẩu nói chuyện mới được.

Lâm Gia Hân bị Lưu Hồng Mai kéo ra ngoài, cô tò mò hỏi:

“Mẹ, chúng ta về nhà phải không?”

Sợ cha mẹ mình đêm nay lại đi tìm Nhị Cẩu, cô liền hỏi thêm một câu.

“Ừ, về nhà.”

Lưu Hồng Mai biết tìm Nhị Cẩu cũng chẳng ích gì, hôm nay bày trò này ra chỉ để khiến nhà họ Vương bực bội mà thôi. Ai bảo họ cướp mất chàng rể bà đã nhắm sẵn!

Cả ba người nhà bà sóng bước đi về phía trước, không ai để ý rằng có một người lặng lẽ bám theo sau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)