“Ban đầu chúng ta còn có thể tiếp tục ẩn núp ở huyện An, ngoan ngoãn làm việc bên cạnh giám đốc nhà máy, biết đâu vài năm nữa có thể thăng chức. Kết quả là để đưa anh ta ra ngoài, hai chúng ta phải mạo hiểm bại lộ thân phận, bắt cóc con gái út của giám đốc nhà máy làm con tin, đổi lấy một con đường ra khỏi huyện An.”
“Giờ thì hay rồi, không thể quay về nhà máy, đồ cổ mà tên khốn Thượng Phân hứa cũng không lấy được, cả hai bên đều không có lợi. Bây giờ phải làm sao?”
“Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?”
Trương Tam nhìn chiếc bao tải dưới chân, tức đến nghẹn tim, lần này đúng là mất cả chì lẫn chài: “Con nhóc chết tiệt này giờ đã vô dụng rồi, xử lý thế nào, cũng không thể đưa trở về chứ?”
Lý Tứ trợn mắt, vô cùng mất kiên nhẫn nói: “Đưa cái rắm, lão già giám đốc kia đã báo cảnh sát rồi, bên kia chắc chắn đã giăng lưới trời, chúng ta quay về lúc này chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao? Dù sao ở đây cũng có một cái hố lớn, cứ chôn sống tại chỗ là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây