Hồ Phi phẫn nộ: “Nhắc đến ông ta là tôi lại tức, hiệu quả của nhà máy chúng ta đâu đến mức phải lấy tiền của chúng ta ra bù đắp?”
“Tôi thấy, tên khốn đó chỉ là tùy tiện tìm cớ muốn chỉnh chúng ta, không phát tiền cho chúng ta, còn muốn móc tiền từ túi chúng ta, ông ta tính toán giỏi thế, kiếp trước là bàn tính thành tinh à?”
Ngô Dân đẩy đẩy mắt kính, bình tĩnh nói: “Nói thật, các anh có phát hiện ra chủ nhiệm Tống rất không ưa Tam Hà không? Giống như có thù hằn gì đó.”
“Lúc Tam Hà mới vào nhà máy, ông ta đã soi mói đủ kiểu, nhiều lần gây chuyện với Tam Hà. Lần này ông ta đề xuất chúng ta bỏ tiền ra hiến thành tích cho nhà máy, chủ yếu cũng nhắm vào Tam Hà, mỗi ngày vừa đi làm là lại đến ép Tam Hà bỏ tiền... Tam Hà, cậu có đắc tội gì với ông ta không?”
Tô Tam Hà nghi hoặc gãi đầu: “Không thể nào, trước khi vào nhà máy tôi chưa từng gặp ông ta, sau khi vào nhà máy cũng luôn khách sáo với ông ta, sao lại đắc tội với ông ta được?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây