Tô Đại Quân lập tức hiểu ra ý định của Tô Vãn Vãn: “Cho nên, em bảo anh ba photocopy hai vạn bản sách giáo khoa cấp ba, là định đợi tin tức khôi phục kỳ thi đại học truyền ra, rồi tìm những thanh niên trí thức bán đi?”
Mắt Tô Vãn Vãn sáng lên: “Đúng vậy, quả nhiên vẫn là anh cả hiểu em nhất!”
Tô Đại Quân quay đầu đi ra lệnh cho Tô Tam Hà: “Lão tam, cứ làm theo lời em gái nói, ngày mai em đến nhà máy tìm tên chủ nhiệm kia nói chuyện, muốn photocopy hai vạn bản. Số tiền này em cầm trước, thừa thì trả lại, thiếu thì bù thêm, không được biển thủ.”
Tô Tam Hà trợn tròn mắt, anh cả cũng điên rồi sao?
Đây chẳng khác nào đem tiền tươi thóc thật ném thẳng xuống nước, anh cả không những không ngăn cản, mà còn ủng hộ? Tiền nhà họ đã nhiều đến mức có thể tùy tiện vứt bỏ như vậy rồi sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây