Tô Vãn Vãn: “Vậy chị đã bao giờ nghĩ đến việc dùng số tiền này để chăm sóc những người vô tội cũng bị Trân Hoài hãm hại như chị, cho họ một số tiền để bảo đảm cuộc sống cơ bản nhất chưa?”
Mạnh Uyển Như sững người, rõ ràng là cô ấy chưa từng nghĩ đến chuyện này, nghe vậy liền ngây ngốc nhìn Tô Vãn Vãn.
“Cô, cô bảo tôi đi giúp đỡ họ?”
“Nhưng, nhưng phần lớn bọn họ đều đã bị Trân Hoài hại chết rồi...”
Tô Vãn Vãn bình tĩnh nói: “Vẫn còn người sống sót.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây