Tô Vãn Vãn vừa nói vừa gõ gõ, cố gắng tìm xem có mật thất nào không: “Ban đầu đúng là định như vậy, nhưng mà, đã đến rồi, không nhân cơ hội lục soát nhà bọn họ một lượt, em thật sự không yên tâm.”
“Anh nghĩ mà xem, ông ta làm chủ nhiệm ủy ban bao nhiêu năm như vậy, hãm hại biết bao nhiêu người, chắc chắn sẽ để lại một chút chứng cứ gì đó, nếu có thể nhân cơ hội giúp bọn họ lật lại vụ án, coi như chúng ta tích đức hành thiện...”
Chưa dứt lời, tay Tô Vãn Vãn khựng lại, mắt sáng lên, vội vàng gọi Tô Đại Quân: “Anh! Anh mau lại đây xem, cái bàn đọc sách này có ngăn kéo!”
Tô Đại Quân vội vàng ghé sát, thuận theo hướng tay Tô Vãn Vãn, dùng sức mở ngăn kéo bàn đọc sách, để lộ ra một cuốn sổ đã ngả màu vàng bên trong.
“Nhanh xem thử! Bên trong này viết cái gì, có phải là bằng chứng thông đồng với gián điệp bán nước của lão già này không?!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây