Tô Vãn Vãn nhất thời đau đầu vô cùng, nhanh chóng hất tay Cố Vân Hiên ra, trừng mắt nhìn anh một cái, bực bội nói: “Anh làm sao vậy? Có chuyện thì nói, đừng có động tay động chân, nếu để người khác nhìn thấy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt đâu?”
Cố Vân Hiên cụp mắt nhìn bàn tay trống rỗng của mình, ánh mắt tối sầm lại, lúc ngẩng đầu lên, đã thay thành vẻ mặt vô tội và chân thành: “Xin lỗi, tôi không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là muốn giúp em giảm bớt những lời đồn đại bất lợi kia…”
“Nếu em để ý, sau này tôi sẽ không làm như vậy nữa.”
Nói xong, Cố Vân Hiên hơi cúi đầu, giọng nói vừa tủi thân vừa cô đơn, nghe thôi đã khiến người ta không nhịn được mà hoài nghi lời nói của mình có phải là hơi quá đáng hay không.
“Tôi nghe nói, bọn họ đều đồn em dựa vào quan hệ mờ ám với An Hạo Thần mới được đề bạt, trong lòng tôi cảm thấy bất bình thay cho em. Rõ ràng em dựa vào năng lực của bản thân mới có thể đứng vững ở nhà máy quốc doanh, những người kia ăn nói lung tung truyền bá lời đồn đại như vậy, căn bản chính là đang gạt bỏ tài năng và nỗ lực của em…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây