May mà Diệu Diệu đã trốn thoát, họ mới có thể sống yên ổn được mấy ngày. Nếu như đám người kia ra ngoài rồi không chịu buông tha cho Diệu Diệu, họ phải làm sao? Làm sao mới có thể bảo vệ được cô con gái rượu của họ đây?!
Tô Vãn Vãn khẽ nhếch môi, giọng nói mang theo sự mê hoặc khó miêu tả: “Cho nên, cách duy nhất bây giờ của chúng ta là mượn báo để đưa tin chuyện này, dùng sức ảnh hưởng của nhật báo để khuếch đại dư luận.”
“Chỉ khi nào tạo ra sóng gió lớn, những kẻ đứng sau bọn chúng mới kiêng dè, không dám ngang nhiên bao che nữa, khi đó chúng ta mới có thể trừng trị lũ cầm thú đã hại biết bao nhiêu phụ nữ này!”
Phương Vi Dân không khỏi bị lôi cuốn bởi lời nói đầy nhiệt huyết của cô, trong lòng dâng lên một cỗ hào khí. Đúng vậy, bọn họ làm nghề báo chí, chẳng phải tâm nguyện ban đầu chính là vạch trần góc tối của xã hội, trả lại cho người dân một môi trường sống yên ổn, bình yên hay sao!
Bây giờ, sao ông ấy có thể vì chút tư tâm giữ gìn danh dự cho con gái mà bỏ mặc mạng sống của người dân, để cho những băng nhóm tội phạm độc ác này thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây