“Đúng vậy, oan uổng quá, rõ ràng là lãnh đạo tự nhét cho tôi, đây, đây sao có thể nói là tôi cướp tiền được?”
Chu Nham đã sớm biết đám người này vô lại thế nào rồi, lúc này nghe bọn họ biện hộ cũng không hề động lòng, nhanh như chớp ấn chặt bà Tô còn muốn nhào lên cướp tiền, nghiêm giọng nói: “Bớt giở trò đi, trước mặt tôi còn dám cướp, bà đây là tội chồng thêm tội!”
Thôi Quốc Cường vội vàng giải thích: “Đồng chí, ông hiểu lầm rồi, số tiền này đúng là tôi cho bọn họ...”
“Lãnh đạo, không phải tôi hiểu lầm, là ông bị lừa rồi!”
Chu Nham nhíu mày, kiên quyết nhét số tiền ông vừa lấy ra vào lại, khuyên nhủ: “Ông biết bọn họ là loại người nào không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây