Cô, cô có bản lĩnh gì mà làm ra được món bánh ngọt độc nhất vô nhị chứ? Không thể nào, nhất định là lừa người!
Những đứa con gái nhà quê như vậy, lớn lên ở nơi khỉ ho cò gáy, chưa được học hành tử tế, chưa từng trải sự đời, đáng lẽ ra phải cái gì cũng không biết mới đúng.
Đúng rồi, nhất định là đồ của người khác làm, chỉ là cô lấy ra giả vờ như do mình làm, tự tạo thanh thế cho mình thôi!
Thôi Oánh nghiến răng, ném miếng bánh ngọt còn lại vào đĩa, ngẩng đầu lên nhìn Tô Vãn Vãn với vẻ mặt không tin, trong mắt lóe lên tia khinh thường và khinh miệt: “Món này, ăn cũng ngon đấy, nhưng mà, thật sự là do cô tự tay làm sao?”
“Trước đây tôi từng thấy không ít kẻ vì muốn tự dát vàng lên mặt mà lấy đồ của người khác rồi xem như là của mình mang ra khoe khoang. Đương nhiên, tôi không nói cô, chỉ là nói hiện tượng xấu này thôi, hy vọng là chưa lan đến huyện An.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây