Thôi Quốc Cường thở dài một tiếng, vẻ mặt cảm khái: “Chú cũng không ngờ đấy, còn tưởng phải đến nhà máy mới gặp được cháu, không ngờ lại gặp ở đây.”
Thì ra đây chính là con gái út của Tô Vệ Quốc, mới đó mà đã lớn thế này rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.
Đáng tiếc, Tô Vệ Quốc đã không còn nữa, con bé này không có cha, chắc chắn đã phải chịu nhiều khổ cực.
Thôi Quốc Cường mặt mày ảm đạm, cố gắng giữ vững tinh thần, với tư cách là bậc trưởng bối, vỗ vai Tô Vãn Vãn: “Lúc cháu còn nhỏ, chú đã từng bế cháu đấy, nhưng lúc đó cháu còn nhỏ quá, chắc không nhớ đâu.”
Lần này Tô Vãn Vãn thật sự kinh ngạc: “Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây