Thật sự là quá mất mặt!
Thôi Oánh hận không thể tìm một cái lỗ nẻ nào đó chui xuống, đối mặt với câu hỏi của cha, cũng ấp úng nửa ngày không nói nên lời.
Thôi Quốc Cường thấy cô ta như vậy, trong lòng bất đắc dĩ thở dài, cũng không nhẫn tâm ép hỏi cô ta nữa.
Cô con gái này luôn là niềm tự hào của ông, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ khiến ông thất vọng, ông cũng chưa bao giờ phải lo lắng về cách cư xử của con gái lớn. Chuyện hôm nay, chắc là do đột nhiên nhìn thấy ông gặp chuyện không may nên quá sợ hãi, cho nên mới kích động như vậy, nhìn đâu cũng ra người xấu, coi tất cả mọi người xung quanh đều là kẻ khả nghi, đây cũng là tấm lòng hiếu thảo của một người con gái.
Thôi Quốc Cường nghĩ như vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, cũng không vội vàng truy hỏi con gái nữa, quay sang Tô Vãn Vãn, vẻ mặt hiền từ nói: “Cô gái, cháu đừng lo lắng, lát nữa cảnh sát có đến thật, để tôi giải thích với họ, nhất định sẽ không để cháu chịu oan ức!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây