Trịnh Hồng Tài bực bội xua tay: “Đừng nói nữa, vô ích thôi, bà tưởng tôi chưa tìm sở trưởng chắc?”
“Còn không phải tại cái thằng em của bà không biết nhìn người mà trộm đồ sao, đã trộm thì thôi đi, lại còn chuyên đi trộm đồ của người không nên động vào, đó chính là người của nhà họ Cố đấy!”
“Nếu người ta không chịu buông tha, cho dù tôi có dâng cả hòm vàng lên cũng vô dụng!”
Dương Lệ cắn môi, trong lòng bất bình, lão Trịnh này rõ ràng là không muốn cứu em trai bà ta nữa rồi, xem ra bà ta vẫn phải tự mình nghĩ cách cứu người mới được.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây