Bác hai Tô thấy mình chẳng qua chỉ muốn cha mẹ kiếm cho một suất vào nhà máy làm công nhân, đã bị đánh chửi một trận, lập tức càng thêm tức giận, đập bàn đập ghế, đập phá lung tung, gào thét điên cuồng: “Nếu tôi là con ruột của các người, tại sao các người lại thiên vị như vậy, suất vào nhà máy làm công nhân chỉ cho anh cả mà không cho tôi?!”
“Hôm nay các người mà không đồng ý với tôi, tôi sẽ đập phá hết đồ đạc trong nhà, tôi còn muốn đến nhà máy của anh cả, tìm lãnh đạo của anh ta làm ầm ĩ!”
Bác hai Tô mặt mày hung dữ, ghen ghét nhìn chằm chằm Tô Quang Tông như thể đang nhìn kẻ thù của mình, giọng nói mang theo ý vị cá chết lưới rách: “Nếu tôi không vào được nhà máy, anh cũng đừng hòng được yên ổn làm công nhân!”
Tô Quang Tông nghe vậy nhíu mày, sợ người em trai ngốc nghếch này thật sự đến nhà máy làm loạn, phá hỏng thân phận công nhân mà ông ta vất vả lắm mới có được, vội vàng kéo ông ta lại dỗ dành: “Em trai, em hiểu lầm cha mẹ rồi, đều là con của cha mẹ, sao có thể không thương em?”
“Em cũng biết, cha mẹ đều là nông dân chân lấm tay bùn, ở nông thôn trồng trọt mấy chục năm, họ lấy đâu ra bản lĩnh muốn đưa ai vào nhà máy thì đưa. Nhà máy quốc doanh mà dễ vào như vậy, nhà chúng ta trước đây còn vất vả ở nông thôn làm ruộng làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây