Không bao lâu sau, bà Vương đã kéo trưởng làng thở hổn hển xuất hiện, vừa chạy vừa kêu lớn: “Vãn Vãn! Tôi dẫn trưởng làng đến cho cháu rồi đây!”
Trưởng làng bị bà Vương kéo chạy suốt dọc đường, thở không ra hơi, mồ hôi nhễ nhại, nói không nên lời: “Chậm chậm thôi… Ôi cái lưng già này của tôi… Có chuyện gì mà phải lôi tôi ra đây…”
Nhìn ông trưởng làng chạy đến mức thở hổn hển, Tô Vãn Vãn cũng không đành lòng, vội vàng giải thích rõ ràng mọi chuyện: “Ông trưởng làng, chúng cháu là đại diện của nhà máy in Hồng Nhật, đến làng mình để thu mua hoa quả và rau củ, cũng là để bà con có thêm thu nhập. Nếu ông thấy khả thi, hãy ký hợp đồng với chúng cháu. Rau củ trên đất sau này, đều có thể đưa đến nhà máy in của chúng cháu, chỉ cần rau củ tươi ngon, an toàn, không bị hỏng, chúng cháu sẽ thu mua hết ạ.”
Ông trưởng làng nghe vậy thì hai mắt sáng lên, eo cũng không còn đau, thở cũng không còn gấp nữa, tiến một bước dài tới, vui mừng nắm lấy tay Tô Vãn Vãn, liên tục gật đầu: “Được được, đây là việc tốt! Các cháu ra ngoài rồi mà vẫn còn nhớ đến bà con trong làng.”
“Trước đây tôi đã nói rồi, Tô Vệ Quốc ra ngoài làm lính bảo vệ đất nước, hy sinh quên mình, là một anh hùng, con cái trong nhà chắc chắn cũng đều là người tốt! Quả nhiên tôi đã không nhìn lầm, có việc tốt như vậy, các cháu đều nhớ đến bà con, tôi phải thay mặt bà con cảm ơn các cháu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây