Tô Nhị Hải lập tức nổi giận, định mắng sa sả lão già này ba trăm hiệp, đã bị Tô Vãn Vãn giữ lại.
Tô Vãn Vãn bình tĩnh nhìn ông ta: “Đương nhiên là phải so.”
“Tuy nhiên, tôi cũng có một điều kiện, làm việc gì cũng phải công bằng. Đã là so tài, tự nhiên càng phải công bằng công chính.”
“Nếu lát nữa bưng món ăn ra, mọi người đều biết là ai nấu, khó tránh khỏi sẽ có sự thiên vị, dẫn đến không thể chọn ra món ăn mà mình thực sự cảm thấy ngon.”
Lời này vừa nói ra, những người đã quyết định trong lòng lát nữa dù ai nấu ngon cũng sẽ chọn đầu bếp Ngưu, đều chột dạ dời mắt đi chỗ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây