Tô Vãn Vãn ngồi xổm xuống lục lọi đống quà, vậy mà lại thấy được mấy chiếc vòng vàng, không khỏi có chút động lòng: “Thật ra, vì bát cơm mà cúi đầu, cũng không phải là không được.”
“A?”
Cố Vân Hiên ngẩn người, khó hiểu nhìn Tô Vãn Vãn, chẳng phải lúc nãy cô còn muốn trả lại sao? Sao giờ lại muốn nhận lấy rồi?
Quả nhiên Thôi Lâm nói không sai, tâm tư phụ nữ đúng là như thời tiết vậy, thay đổi nhanh thật.
Tô Vãn Vãn thản nhiên nói: “Bọn họ đã có thành ý như vậy, ba lần bốn lượt đem quà đến tận đây, tôi mà không nhận thì thật là không nể mặt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây