Cố Nghĩa sững người, hình như anh đã có cảm giác. “Uyển Nhi, anh, anh, em, em véo anh thêm cái nữa đi, anh, anh...” Cố Nghĩa luống cuống nói năng lộn xộn, lúc nãy hình như anh đã thực sự có cảm giác.
Uyển Uyển rời khỏi người Cố Nghĩa, ngồi xổm trước mặt anh, đưa tay véo thêm cái nữa vào chân anh.
“Ui da.”
Uyển Uyển và Cố Nghĩa đều kinh ngạc nhìn đối phương: “Anh Nghĩa, thật vậy sao, anh đã có cảm giác rồi!”
“Uyển Nhi, anh, thật sự, thật sự sắp khỏi rồi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây