Chừng này mà có năm đồng thôi á? Ôn Uyển Uyển lại một lần nữa cảm thán tiền thời này thật sự rất đáng giá.
Ôn Uyển Uyển lấy ra năm đồng năm đưa cho ông Vương: “Bác ơi, cháu đưa bác năm đồng năm hào, năm hào lẻ coi như tiền vận chuyển ạ.”
Chỉ là vận chuyển từ nhà ông ấy đến nhà Cố Nghĩa, mà thêm những năm hào! Nhà Cố Nghĩa đúng là không biết cách sống.
“Khách sáo thế làm gì, để bác bảo con trai bác chuyển đến tận nhà cho hai đứa.” Vợ ông Vương một phát giật lấy tiền trong tay Ôn Uyển Uyển, vui vẻ đếm.
Ôn Uyển Uyển cũng không để ý, đẩy Cố Nghĩa đi, chỉ là Cố Nghĩa bảo cô đợi ở ngoài cửa rồi anh lại đi vào nói gì đó. Ôn Uyển Uyển cũng không hỏi anh, đã bảo cô đợi thì chắc chắn là không muốn cho cô nghe, hừ, ai thèm nghe chứ, thế nhưng khi Ôn Uyển Uyển biết được Cố Nghĩa quay lại đó nói gì thì mặt đỏ bừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây