Như là được an ủi, Cố Nghĩa khẽ cười thành tiếng “Phải rồi, Uyển Nhi của anh không yếu đuối. Uyển Nhi, anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt.”
Thật ra Ôn Uyển Uyển rất muốn giải thích, cô có không gian nên không sợ, nhưng cô vẫn chưa nghĩ ra nên thẳng thắn với Cố Nghĩa như thế nào, thôi vậy, cứ để anh bảo vệ đi, dù sao cô cũng sẽ không sao.
Sáng hôm sau, Ôn Uyển Uyển dậy từ rất sớm, nấu một nồi súp cay, hấp hai lồng bánh bao nhân trứng hẹ và bánh bao nhân miến thịt lợn. Cố Nghĩa nhìn bát súp trước mặt đã không còn thấy lạ lẫm nữa, vợ anh luôn có thể làm ra đủ loại món ngon.
Tuy rằng Nhất Nhất luôn miệng nói không ăn cơm cũng được, nhưng ai bảo cơm ngon như vậy chứ, cơm được nấu bằng nước suối linh tuyền quả thật rất thơm, thế là Nhất Nhất cũng uống hết hai bát súp cay, bốn cái bánh bao, đúng là một tên háu ăn mà.
Ôn Uyển Uyển còn mang sang cho bố mẹ Cố một ít, rồi lại được mẹ Cố cho một ít bánh quy nhân đậu. Lúc định về thì nhìn thấy Lạc Lạc và Du Du liền chia cho hai đứa nhỏ một ít bánh, chỉ là cảnh tượng này bị Hạ Ninh Tĩnh vợ của Cố Tam nhìn thấy, nhưng cô ta lại hiếm khi không nói gì, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn cô lấy một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây